Quay lén em hotgirl dáng thon cưỡi ngựa cho đại gia cực nứng

Thấy vậy em đứng lên ngượng nghệu:
– Anh cười cái gì vậy
– Nhìn em kìa, lọ ẹ không hà
– Hứ, hỏng lau cho em mà còn chọc quê em nữa
Tôi lấy tay mình đưa lên chùi những vết dơ. Tôi sống ngoài khu vườn một cách biệt lập, như là Robinson. Tôi vội lao xuống giường chạy tìm nàng. Em giật nảy mình quay lại, em đứng không vững vì quá bất ngờ. Hai bàn tay tham lam của tôi đã tiến xuống mông rồi vòng ra phía trước. – Em nhìn anh cho em cái gì nè
– Oâi, mận. Đúng như vậy, em cũng từ hướng ấy chạy sang. – Còn cái tên Trịnh … là ai vậy nội? Nó mất khi vừa tròn hai tháng tuổi do bị trúng đạn của giặc, nay đã mười sáu năm
Tôi thẩn thờ khi nghe tin này. Quay lại em, em đã khóc nức nỡ từ nảy giờ. Em thích lắm
Em mừng rỡ câu cổ tôi hun cái chốc. – Đây là mộ của ông cố và bà cô
Bà nội giải thích như vậy mỗi khi tôi cùng Vân giẫy xong một cái mộ. Ngu ngốc quá, tôi cầm hai tay em bóp thật mạnh để tỏ lòng cảm mến em lắm
– Anh làm em đau tay rồi đó. Em gục vào vai tôi
– Anh xin lỗi em, tại vì anh mà em phải chịu cảnh này
– Anh không có lỗi gì cả, rồi anh cũng sẽ hiểu thôi. – Bây đọc bia tao xem
– Dạ … Trịnh Vân Thy..-
Tôi giật mình khi nghe bà nhắc đến tên Thy.