Vụng trộm với em đồng nghiệp bú cu trong văn phòng

– Sao em không cho anh trọn vẹn trong trái cấm của em ? Ướt quần thì còn cơm cháo gì nữa ! Cởi quần áo vứt vội trên nền nhà, Liên cũng đứng trân người bên cạnh Thanh với ánh mắt đắm đuối, si mê, với ánh mắt đợi chờ. Vẫn làm như vô tình, Liên cựa quậy cọ mông lên khúc dương vật của Thanh, khúc dương vật của Thanh càng thêm bị kích thích, người cứ nhấp nhổm nửa như muốn né tránh, nửa như muốn tạo điểm chạm để tìm cho mình một chút cọ sát thỏa mãn ham muốn của thằng con trai. Một sự sững sờ xen lẫn cái bất ngờ mà Thanh không thể ngờ tới. – Sạo không đấy ? Định hiếp em sao ? Nên dù là một cô gái bạo dạn, Liên vẫn như một kẻ thỗn thờ, một kẻ vụng về. Không như những cô gái khác, Liên không nhấp, không dập mông để dương vật Thanh thò ra thụt vào trong âm đạo lồn Liên. Không biết có phải như các cụ xưa nói “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” hay không ? Nghe Thanh giảng mà Liên như kẻ mụ mị, lời của Thanh câu được câu chăng vào tai Liên, thao tác thực hành của Liên cứ nhầm lẫn liên tục để Thanh phải ngạc nhiên, phải đưa ra những câu bông đùa, hài hước với những cái vuốt tóc trên đầu Liên để xua đi cái vụng về của Liên.